SB 43 và Tòa án CARE: Các Câu hỏi Thường gặp ở Cộng đồng

Publications
8105.05

SB 43 và Tòa án CARE: Các Câu hỏi Thường gặp ở Cộng đồng

Ấn phẩm này nói về các câu hỏi thường gặp ở cộng đồng về hai luật sức khỏe tâm thần mới ở California: Dự luật Thượng viện 43 (Tình trạng khuyết tật Nặng) và Đạo luật CARE (Tòa án CARE). Công tác thực hiện cả hai luật này đang diễn ra và thay đổi tùy theo quận. Ấn phẩm này được cập nhật lần cuối vào ngày 6 tháng 2 năm 2024 và không chứa thông tin về các phát triển gần đây hơn.

Tuyên bố từ chối trách nhiệm: Ấn phẩm này chỉ là thông tin pháp lý và không phải là lời khuyên pháp lý về tình hình cá nhân của bạn. Nó là hiện tại kể từ ngày được đăng. Chúng tôi cố gắng cập nhật tài liệu của chúng tôi thường xuyên. Tuy nhiên, luật thường xuyên thay đổi. Nếu bạn muốn chắc chắn rằng luật không thay đổi, hãy liên hệ với DRC hoặc một văn phòng pháp lý khác.

Ấn phẩm này nói về các câu hỏi thường gặp ở cộng đồng về hai luật sức khỏe tâm thần mới ở California: Dự luật Thượng viện 43 (Tình trạng khuyết tật Nặng) và Đạo luật CARE (Tòa án CARE). Công tác thực hiện cả hai luật này đang diễn ra và thay đổi tùy theo quận. Ấn phẩm này được cập nhật lần cuối vào ngày 6 tháng 2 năm 2024 và không chứa thông tin về các phát triển gần đây hơn.

Nếu quý vị cần trợ giúp về trường hợp cụ thể của mình, gọi đến đường dây tiếp nhận của DRC theo số (800) 776-5746.

Dự luật Thượng viện 43 (2023)

Dự luật Thượng viện 43 là gì?

Dự luật Thượng viện (SB, Senate Bill) 43 gần đây đã được Thống đốc ký và mở rộng định nghĩa về Tình trạng khuyết tật Nặng. Tình trạng khuyết tật Nặng là một trong các tiêu chí được sử dụng để cưỡng chế tạm giữ người có tình trạng khuyết tật. Cưỡng chế tạm giữ có nghĩa là quý vị có thể bị tạm giữ trái với ý muốn của mình.

SB 43 thay đổi định nghĩa về Tình trạng khuyết tật Nặng theo hai cách:

  1. Bổ sung rối loạn sử dụng chất cấm nghiêm trọng là lý do khiến một người có thể bị cưỡng chế tạm giữ.
  2. Bổ sung việc không thể phụ trách an toàn cá nhân hoặc chăm sóc y tế cần thiết là lý do khiến một người có thể bị cưỡng chế tạm giữ.

SB 43 có hiệu lực từ ngày 1 tháng 1 năm 2024, ngoại trừ các quận chọn trì hoãn công tác triển khai thêm một hoặc hai năm. Có báo cáo rằng tất cả các quận, ngoại trừ Quận San Francisco và Quận San Luis Obispo, đang trì hoãn công tác triển khai SB 43 thêm ít nhất một năm.1

Tình trạng khuyết tật Nặng là gì?

Định nghĩa Cũ:

Định nghĩa Cũ: Định nghĩa Mới (SB 43):
Tình trạng một người, do rối loạn sức khỏe tâm thần, không thể lo liệu nhu cầu cá nhân cơ bản của mình về thực phẩm, quần áo hoặc chỗ ở. Tình trạng một người, do rối loạn sức khỏe tâm thần, rối loạn sử dụng chất cấm nghiêm trọng, hoặc rối loạn sức khỏe tâm thần và rối loạn sử dụng chất cấm nghiêm trọng xảy ra đồng thời, không thể lo liệu nhu cầu cá nhân cơ bản của mình về thực phẩm, quần áo, chỗ ở, an toàn cá nhân, hoặc chăm sóc y tế cần thiết.2

Định nghĩa các thuật ngữ trong SB 43 theo luật:

Thuật ngữ Định nghĩa
Rối loạn Sử dụng Chất cấm Nghiêm trọng

Chẩn đoán rối loạn liên quan đến chất cấm đáp ứng tiêu chí chẩn đoán ở mức 'nghiêm trọng' như được định nghĩa trong phiên bản mới nhất của Sổ tay hướng dẫn Chẩn đoán và Thống kê Rối loạn Tâm thần (DSM, Diagnostic and Statistical Manual of Mental Disorders).

  • DSM định nghĩa “nghiêm trọng” là đáp ứng 6 hoặc nhiều hơn trong số 10 tiêu chí về rối loạn.
An toàn Cá nhân Khả năng một người có thể sống sót an toàn trong cộng đồng mà không bị cưỡng chế giam giữ hoặc điều trị
Chăm sóc Y tế Cần thiết Dịch vụ chăm sóc mà người hành nghề chăm sóc sức khỏe được cấp phép, trong khi hoạt động trong phạm vi hành nghề của họ, xác định là cần thiết để ngăn ngừa tình trạng bệnh lý thể chất hiện có xấu đi một cách nghiêm trọng mà nếu không được điều trị thì nhiều khả năng dẫn đến chấn thương cơ thể nghiêm trọng

Vậy điều này thực sự có nghĩa gì?

Ví dụ như một người có thể bị coi là có tình trạng khuyết tật nặng nếu người đó không còn ăn đủ để sống sót nữa hoặc không thể duy trì gia cư và lý do là rối loạn sức khỏe tâm thần hoặc rối loạn sử dụng chất cấm nghiêm trọng. Điều này không áp dụng nếu người đó không mắc rối loạn sức khỏe tâm thần hoặc rối loạn sử dụng chất cấm nghiêm trọng. Tuy nhiên, vẫn chưa rõ nhân viên phản ứng nhanh sẽ xác định chẩn đoán cơ bản của một người như thế nào.

Một người có thể bị cưỡng chế tạm giữ, có khả năng dẫn đến áp dụng quyền bảo hộ, nếu hành vi của người đó đáp ứng định nghĩa về Tình trạng khuyết tật Nặng.

Phần 5150 là gì?

Phần 5150 là một phần trong luật tiểu bang cho phép cưỡng chế tạm giữ một người trong 72 giờ.3 Phần 5150 không phải là bắt giữ hình sự. Tình trạng khuyết tật Nặng là một trong các tiêu chí có thể được sử dụng để áp dụng phần 5150 cho quý vị. Các tiêu chí khác là Gây nguy hiểm cho Bản thân và Gây nguy hiểm cho Người khác.

Sĩ quan cảnh sát hoặc nhân viên trị an khác hoặc người được phòng sức khỏe hành vi của quận phê duyệt có thể kích hoạt phần 5150.

Theo phần 5150, cơ quan thực thi pháp luật, xe cứu thương, hoặc những người có thẩm quyền khác có thể giam giữ một người và vận chuyển người đó đến một cơ sở để thẩm định và đánh giá sức khỏe tâm thần.

Phần 5150 không cho phép cưỡng chế dùng thuốc hoặc điều trị y tế.4

Trong thời gian tạm giữ này, bệnh viện sẽ đánh giá quý vị để xác định các bước tiếp theo. Họ không cần phải giữ quý vị trong viện trong toàn bộ 72 giờ nếu họ tin rằng quý vị không cần phải ở đó.5

Sau 72 giờ tạm giữ theo phần 5150 thì sao?

Sau khi hết 72 giờ, quý vị có thể:

  • được hủy tạm giữ theo phần 5150 và cho xuất viện,
  • được nhập viện với tư cách bệnh nhân tự nguyện để tiếp tục điều trị, hoặc
  • tiếp tục bị cưỡng chế tạm giữ dưới một hình thức tạm giữ khác.

Để biết thêm thông tin về Đạo luật Lanterman Petris Short (LPS), xem ấn phẩm dài hơn của chúng tôi tại đây:
https://www.disabilityrightsca.org/publications/understanding-the-lanterman-petris-short-lps-act

Nơi tạm giữ theo SB 43 là ở đâu?

SB 43 sẽ không thay đổi nơi tạm giữ các cá nhân để điều trị sức khỏe tâm thần. Tuy nhiên, SB 43 mở rộng định nghĩa về tình trạng khuyết tật nặng để bao gồm rối loạn sử dụng chất cấm nghiêm trọng. Chúng tôi vẫn chưa biết nơi một người sẽ bị tạm giữ vì rối loạn sử dụng chất cấm nghiêm trọng. Hiện tại không có cơ sở để cưỡng chế điều trị rối loạn sử dụng chất cấm ở California.

Đạo luật CARE (Tòa án CARE)

 

Tòa án Hỗ trợ, Phục hồi và Trao quyền Cộng đồng (CARE, Community Assistance, Recovery and Empowerment) là gì?

Tòa án CARE là luật của tiểu bang California được ban hành theo SB 1338 (2022). Tòa án CARE hiện đang được triển khai tuần tự trên khắp California theo từng quận. Các quận đã triển khai chương trình Tòa án CARE bao gồm: San Francisco, Orange, San Diego, Riverside, Stanislaus, Glenn, Tuolumne và Los Angeles. Cuối cùng thì tất cả các quận rồi cũng sẽ tham gia vào Tòa án CARE theo luật. Không có phương án từ chối tham gia.

Ai hội đủ điều kiện bị áp dụng Tòa án CARE?

Tòa án CARE không áp dụng cho tất cả tình trạng khuyết tật sức khỏe tâm thần. Cụ thể là một người phải có rối loạn phổ tâm thần phân liệt hoặc rối loạn tâm thần khác để đủ tiêu chuẩn.6

Chẩn đoán Đủ tiêu chuẩn Chẩn đoán Không Đủ tiêu chuẩn

Rối loạn Phổ Tâm thần phân liệt:

  • Tâm thần phân liệt
  • Rối loạn Phân liệt cảm xúc
  • Rối loạn Dạng phân liệt
  • Rối loạn Phổ Tâm thần phân liệt Đặc thù Khác và Rối loạn Tâm thần Khác
  • Rối loạn Phổ Tâm thần phân liệt Không xác định

Rối loạn Tâm thần Khác bao gồm:

  • Rối loạn Tâm thần Ngắn hạn
  • Rối loạn Hoang tưởng
  • Rối loạn Nhân cách Phân liệt
  • Rối loạn Tâm thần Do Dược chất
  • Hội chứng căng trương lực Liên quan đến Rối loạn Tâm thần Khác
  • Hội chứng căng trương lực Không xác định
  • Rối loạn Tâm thần Do Tình trạng Y tế Chung
  • Hội chứng căng trương lực Liên quan đến Tình trạng Y tế Khác
  • Trầm cảm Nặng có Đặc điểm Tâm thần
  • Rối loạn Lưỡng cực có Đặc điểm Tâm thần
  • Bất kỳ Rối loạn Liên quan đến Dược chất nào khác không được liệt kê ở trên
  • Chấn thương sọ não
  • Tự kỷ
  • Sa sút trí tuệ
  • Tình trạng thuộc hệ thần kinh

Quý vị không cần phải gặp tình trạng vô gia cư để đủ tiêu chuẩn. Một người phải từ 18 tuổi trở lên mới đủ tiêu chuẩn.

Vai trò Mô tả7 Những điều cần lưu ý
Bên bị Trong suốt quy trình này, cá nhân này sẽ có quyền tiếp cận dịch vụ sức khỏe hành vi, gia cư, và các hỗ trợ cộng đồng khác nếu thích hợp.  
Người hỗ trợ Tình nguyện Một người lớn được bên bị chọn để hỗ trợ trong suốt quy trình CARE và thúc đẩy ưu tiên, lựa chọn và quyền tự chủ của bên bị. Không theo dõi ngày ra tòa
Bên đệ đơn Cá nhân đã nộp đơn thỉnh cầu cho bên bị được xem xét áp dụng quy trình CARE. Ví dụ về bên đệ đơn bao gồm thành viên gia đình, chuyên gia sức khỏe tâm thần, nhân viên phản ứng nhanh, nhân viên tiếp cận người vô gia cư, hoặc bạn cùng phòng/bạn cùng nhà. Phải có mặt tại phiên điều trần ban đầu và nếu có mối quan hệ đối nghịch thì sự hiện diện của Bên đệ đơn có thể gây ra cảm xúc mạnh mẽ.

Sau phiên điều trần trước tòa ban đầu, Phòng Sức khỏe Hành vi Quận sẽ đảm nhận vai trò bên đệ đơn.
Cơ quan Sức khỏe Hành vi Quận Các cơ quan sức khỏe hành vi quận và nhóm của họ có vai trò quan trọng trong quy trình tòa án. Các cơ quan làm việc với bên bị trong quá trình điều trị sức khỏe tâm thần và kết nối bên bị với các dịch vụ bổ sung. Các cá nhân có thể bao gồm nhà cung cấp có hợp đồng, người kê toa, và/hoặc người chăm sóc. Báo cáo cho tòa án liệu bên bị có đủ năng lực pháp lý để chấp thuận sau khi biết thông tin về thuốc hướng thần hay không nếu không đạt được thỏa thuận chăm sóc. Quyết định dựa trên một đánh giá trong 30 ngày qua
Nhà cung cấp Hỗ trợ Gia cư và Cộng đồng Bên bị có thể được kết nối với các nhà cung cấp hỗ trợ gia cư và cộng đồng thông qua quy trình CARE. Ví dụ về nhà cung cấp gia cư bao gồm gia cư hỗ trợ lâu dài, gia cư vừa túi tiền, gia cư tạm thời/chuyển tiếp, và Gia cư Bắc cầu Sức khỏe Hành vi. Ví dụ về nhà cung cấp hỗ trợ cộng đồng có thể cung cấp dịch vụ xã hội được tài trợ thông qua Thu nhập An sinh Bổ sung/Trợ cấp Bổ sung của Tiểu bang (SSI/SSP, Supplemental Security Income/State Supplementary Payment), hỗ trợ tài chính cho người nhập cư, CalWORKs, Chương trình Hỗ trợ Thực phẩm California, chương trình Dịch vụ Hỗ trợ Tại Gia, và CalFresh. Hiện nay hầu hết các quận đều chưa có các dịch vụ này.
Cố vấn về Sức khỏe Hành vi Họ chịu trách nhiệm đại diện cho phòng sức khỏe hành vi quận. Cá nhân này có thể là cố vấn quận hoặc luật sư được chỉ định khác.  
Dịch vụ Pháp lý cho Luật sư Công Họ có trách nhiệm đại diện cho quyền lợi và lợi ích của bên bị. Họ được tòa án chỉ định và cung cấp bất kể khả năng chi trả của bên bị.  
Thẩm phán Thẩm phán đóng vai trò là trọng tài trung lập. Trừ khi có tranh chấp, họ sẽ xử lý trường hợp trong bầu không khí thân mật, không đối nghịch.  

Ai có thể nộp đơn thỉnh cầu theo Tòa án CARE?

Đơn thỉnh cầu theo Đạo luật CARE bắt đầu quy trình theo lệnh của tòa án. Đơn thỉnh cầu có thể được nộp bởi:

  • Một số thành viên gia đình bao gồm vợ/chồng, con cái, cha mẹ, anh chị em hoặc ông bà
  • Bạn cùng phòng
  • Nhân viên phản ứng nhanh đã nhiều lần tương tác với bên bị, bao gồm cảnh sát, EMT, nhân viên y tế, lính cứu hỏa hoặc nhân viên ứng phó khủng hoảng cơ động
  • Giám đốc cơ quan sức khỏe hành vi quận nơi bên bị cư trú
  • Giám đốc dịch vụ bảo vệ người lớn quận nơi bên bị cư trú
  • Giám đốc của tổ chức công cộng hoặc phi lợi nhuận cung cấp dịch vụ sức khỏe hành vi cho bên bị
  • Giám đốc bệnh viện của bệnh viện nơi bên bị nhập viện
  • Nhà cung cấp dịch vụ chăm sóc sức khỏe hành vi đã giám sát quá trình điều trị hoặc cung cấp phương pháp điều trị cho cá nhân
  • Người giám hộ công hoặc người bảo hộ công của quận nơi bên bị có mặt hoặc được cho là có mặt một cách hợp lý
  • Giám đốc chương trình dịch vụ sức khỏe Người bản địa California hoặc cơ quan sức khỏe hành vi bộ lạc California
  • Thẩm phán của tòa án bộ lạc ở California8

Khi có người khởi động quy trình Tòa án CARE thì sao?

Đây là các bước sau khi có người nộp đơn thỉnh cầu:

  1. Cơ quan sức khỏe hành vi quận điều tra xem người đó có đáp ứng tiêu chí CARE hay không và nộp đánh giá cho thẩm phán.
  2. Thẩm phán quyết định liệu người đó có khả năng đáp ứng tiêu chí CARE hay không dựa trên báo cáo.
  3. Nếu thẩm phán quyết định rằng người đó nhiều khả năng đáp ứng tiêu chí CARE thì thẩm phán sẽ ấn định phiên trình diện ban đầu (14 ngày).
  4. Phiên trình diện ban đầu có thể bao gồm một phiên điều trần về giá trị hoặc phiên điều trần có thể được tổ chức riêng biệt.9 Tại phiên điều trần về giá trị, thẩm phán sẽ quyết định xem người đó có đủ tiêu chuẩn theo tiêu chí CARE hay không. Sau phiên điều trần về giá trị, tòa án sẽ ấn định phiên điều trần quản lý trường hợp (14 ngày).
  5. Chủ đề của phiên điều trần quản lý trường hợp là liệu có “Thỏa thuận CARE” hay không.
    1. Nếu người đó, luật sư của người đó và tòa án thống nhất về thỏa thuận CARE thì sẽ ấn định phiên điều trần tiếp nối trong 60 ngày. Tòa án cũng có thể thực hiện thay đổi đối với thỏa thuận CARE trước khi phê duyệt.
    2. Nếu người đó, luật sư của người đó và thẩm phán không thống nhất thỏa thuận CARE thì tòa án sẽ ra lệnh thực hiện một đánh giá lâm sàng khác.
  6. Cơ quan sức khỏe hành vi quận tiến hành một đánh giá khác để chuẩn bị các khuyến nghị cho Kế hoạch CARE.
  7. Trong vòng 21 ngày sẽ có phiên điều trần đánh giá lâm sàng. Phiên điều trần này là lúc Kế hoạch CARE được đề xuất. Tại phiên điều trần đánh giá lâm sàng, cơ quan sức khỏe hành vi quận trình bày Kế hoạch CARE.10 Sau đó, tòa án sẽ ấn định một phiên điều trần khác để xem xét Kế hoạch CARE trong vòng 14 ngày.
  8. Phiên điều trần xem xét kế hoạch CARE: Tại phiên điều trần tiếp theo này, thẩm phán có thể phê duyệt Kế hoạch CARE. Điều này bắt đầu quy trình CARE kéo dài cả năm.
    1. Trong phiên điều trần xem xét kế hoạch CARE, tòa án quyết định liệu người đó có đủ năng lực chấp thuận sau khi biết thông tin hay không. Nếu tòa án cho rằng người đó không có năng lực chấp thuận sau khi biết thông tin thì Kế hoạch CARE có thể yêu cầu dùng thuốc ổn định cần thiết về y tế.11
    2. Với Kế hoạch CARE, các phiên điều trần đánh giá trạng thái diễn ra 60 ngày một lần.

Xin lưu ý rằng khi bắt đầu quy trình CARE kéo dài cả năm, một cá nhân đã được đánh giá lâm sàng hai lần và hầu tòa ít nhất bốn lần.https://www.courts.ca.gov/documents/CARE-Act-JC-Fact-Sheet-FINAL-3.20.23.pdf12

Thỏa thuận CARE và Kế hoạch CARE khác nhau ở điểm gì?

Thỏa thuận CARE được ký kết giữa cá nhân, phòng sức khỏe hành vi quận, người biện hộ cho cá nhân, và luật sư của cá nhân. Thỏa thuận CARE phải được tòa án phê duyệt. Mặc dù tiểu bang nói là Thỏa thuận CARE này có tính chất tự nguyện nhưng thẩm phán có quyền thực hiện thay đổi đối với Thỏa thuận CARE trước khi phê duyệt. Lộ trình Thỏa thuận CARE sẽ được kiểm tra theo dõi sau mỗi 60 ngày kể từ khi thỏa thuận bắt đầu. Trong quá trình kiểm tra theo dõi thì sẽ phải hầu tòa thêm nhiều lần.

Kế hoạch CARE thì theo lệnh tòa án. Cá nhân và luật sư của cá nhân không nhất thiết phải đồng ý với Kế hoạch CARE giống như với Thỏa thuận CARE.

Cả hai đều được giả định là kéo dài 1 năm và kết hợp các dịch vụ khác nhau.

Kế hoạch CARE có thể có những gì?

Kế hoạch CARE là kế hoạch điều trị cả năm theo lệnh tòa án. Kế hoạch điều trị này có thể bao gồm thuốc ổn định theo lệnh tòa án. Tùy thuộc vào quận và mức độ sẵn có của dịch vụ, các dịch vụ khác như tư vấn và gia cư có thể được cung cấp. Tòa án có thể ra lệnh tổ chức phiên điều trần trạng thái để theo dõi xem một người có tuân thủ Kế hoạch CARE hay không.

Thuốc ổn định theo lệnh tòa án là gì?

Thuốc ổn định theo lệnh tòa án có thể bao gồm thuốc chống loạn thần. Các thuốc này không giống như thuốc cưỡng chế cho dùng vì không thể bị cưỡng chế cho dùng được. Tuy nhiên, ngay cả khi không thể cưỡng chế cho dùng thuốc này được, nếu không dùng thuốc theo kế hoạch thì tòa án có thể có hành động tiếp theo, chẳng hạn như đề nghị áp dụng quyền bảo hộ. Mặc dù khác về pháp lý với “thuốc cưỡng chế”, nhưng các thuốc này vẫn có tính chất cưỡng chế.

Các thuốc này có thể bao gồm:13

  • Amitriptyline-perphenazine (Duo-Vil, Etrafon, Triavil, Triptafen)
  • Aripiprazole (Abilify)
  • Asenapine (Saphris)
  • Brexpiprazole (Rexulti)
  • Cariprazine (Vraylar)
  • Chlorpromazine (Thorazine)
  • Clozapine (Clozaril)
  • Fluphenazine
  • Haloperidol (Haldol)
  • Iloperidone (Fanapt)
  • Loxapine
  • Lumateperonee (Caplyta)
  • Lurasidone (Latuda)
  • Molindone
  • Olanzapine (Zyprexa)
  • Paliperidone (Invega Sustenna)
  • Perphenazine
  • Prochlorperazine
  • Quetiapine (Seroquel)
  • Risperidone (Risperdal)
  • Thioridazine
  • Thiothixene
  • Trifluoperazine (Stelazine)
  • Ziprasidone (Geodon)

Nếu tôi không có mặt tại phiên điều trần Tòa án CARE thì sao?

Thẩm phán có toàn quyền quyết định cách xử lý người không tham gia hoặc không tuân thủ điều trị. Các quận khác nhau có kế hoạch xử lý vấn đề này theo cách khác nhau.14 Không có hậu quả cụ thể nào trong quy chế nếu không có mặt trong thủ tục tố tụng ban đầu tại tòa án. Một người có thể bị áp dụng quyền bảo hộ nếu không tuân thủ quy trình Tòa án CARE ở bất kỳ bước nào. Thẩm phán cũng có thể quyết định bác bỏ thủ tục tố tụng.

Tôi muốn nhận một số trợ giúp từ Kế hoạch CARE, chẳng hạn như gia cư, nhưng tôi không muốn dùng thuốc. Nếu vậy thì sao?

Nếu không tuân thủ bất kỳ phần nào của Kế hoạch CARE thì tòa án có thể thực hiện các hành động bổ sung như đề nghị áp dụng quyền bảo hộ.

Nếu các thủ tục LPS, chẳng hạn như phần 5150 hoặc quyền bảo hộ, diễn ra trong 6 tháng thì chi tiết về việc không tuân thủ Kế hoạch CARE sẽ được coi là bằng chứng. Tuy nhiên, lẽ ra thì không được phép đưa vào thông tin về việc không dùng thuốc.15

Tòa án CARE có phải là một chương trình gia cư không?

Không.

Không có quỹ nhà ở gắn liền với công tác triển khai Tòa án CARE.

Người tham gia Tòa án CARE được ưu tiên tham gia chương trình gia cư bắc cầu hiện có. Tuy nhiên, tham gia quy trình Tòa án CARE không khiến cá nhân được tiếp cận các dịch vụ không được cung cấp thông qua các lộ trình khác.16

Ai sẽ đại diện cho tôi trong phiên điều trần tòa án CARE của tôi?

Các cá nhân được áp dụng thủ tục tố tụng Tòa án CARE có quyền có luật sư đại diện ở tất cả giai đoạn.17 Một số quận đã ký hợp đồng với các tổ chức trợ giúp pháp lý để đại diện cho các cá nhân trong phiên điều trần Tòa án CARE của họ. Luật sư công có thể đại diện ở các quận khác. Điều này sẽ khác nhau tùy theo quận.

Tôi có phải tuân thủ kế hoạch điều trị của Tòa án CARE không?

Nếu quý vị không tuân thủ, tòa án có thể cho rằng không có phương án điều trị thay thế ít hạn chế hơn cho quý vị và đề nghị áp dụng quyền bảo hộ.18

Tuy nhiên, các quận có một số quyền quyết định về cách tiếp cận trường hợp này. Nếu quý vị không tuân thủ thì cũng không tự động có nghĩa là quý vị bị áp dụng quyền bảo hộ.

Tòa án CARE và SB 43 có thể dẫn tới quyền bảo hộ như thế nào?

Nếu quý vị được áp dụng thủ tục tố tụng Tòa án CARE và không tuân thủ kế hoạch điều trị, tòa án cho rằng không có biện pháp điều trị phù hợp nào khác ít hạn chế hơn, điều này sẽ dẫn đến đề nghị áp dụng quyền bảo hộ.

SB 43 làm cho việc áp dụng quyền bảo hộ cho một người dễ dàng hơn bằng cách mở rộng định nghĩa về Tình trạng khuyết tật Nặng. Tình trạng khuyết tật nặng là tiêu chí cho phép cưỡng chế tạm giữ và áp dụng quyền bảo hộ cho một người.

Tôi có thể khiếu nại quyền bảo hộ sức khỏe tâm thần như thế nào?

Xem ấn phẩm của chúng tôi về chủ đề này: https://www.disabilityrightsca.org/publications/handbook-for-challenging-mental-health-conservatorships